Thứ Năm, 19 tháng 3, 2015

Xã hội dân chủ và đời sống của người dân

Bài Học số 2

Nếu mọi người dân đều tha thiết có một xã hội dân chủ thì chẳng chế độ độc tài nào có thể tồn tại. Cái nếu này đã không xẩy ra tại nhiều xứ vì ở đó nhiều người còn nghĩ dân chủ như một nhu cầu chính trị cao xa, hay tệ hơn nữa là nguyên nhân mất trật tự tại một số nơi. Nhưng nếu hiểu dân chủ một cách nghiêm chỉnh thì dân chủ chỉ là một thể chế có sự bảo đảm là các viên chức chính quyền phải thực sự là những nhân viên phục vụ dân chúng : Dân là chủ, và người dân có điều kiện thay đổi những nhân viên nhà nước bất tài hay thiếu đạo đức, kể từ cấp lãnh đạo cao cấp nhất...
Dân chủ đã bị hiểu lầm một phần do sự xuyên tạc của chế độ độc tài nắm quyền, nhưng phần chính là do sự thiếu kiến thức của người dân, do thái độ vô cảm … với vận mệnh của chính mình.


Từ thời gian trước đây, người dân Việt Nam đã bị nô dịch hóa bởi chế độ hủ nho phong kiến, chế độ thực dân Pháp rồi chế độ Cộng Sản Việt Nam nên dễ an phận với những hoàn cảnh vô lý hiện tại bằng cách so sánh với “thời trước” vốn dĩ chẳng có gì sáng sủa. Thế mà “so với ngày xưa” có nhiều điều về phẩm giá con người, về tình trạng bị bóc lột, về tình trạng chờ chết trong bệnh viện vì thiếu tiền, thì bây giờ còn tệ hơn trước đây…
Tại sao lại có tình trạng tệ hại như vậy, câu trả lời là vì tình trạng Việt Nam ngày nay là hậu quả kéo dài của một chế độ nhằm phục vụ cho một thành phần độc quyền, còn tệ hơn phong kiến và thực dân Pháp trước đây, có tên là Đảng Cộng Sản Việt Nam. Dây là một chế độ “Đảng chủ”, mọi ưu đãi và tài nguyên đều vơ vét về cho Đảng CSVN, cho Đảng viên và con cháu của họ. Nếu thay thế chế độ Đảng chủ hiện nay bằng chế độ Dân chủ, thì tuy trong xã hội vẫn phải có người giầu người nghèo nhưng mọi người đều có cơ hội đồng đều để thăng tiến và nhiệm vụ đầu tiên của guồng máy nhà nước là bảo vệ và mưu tìm phúc lợi cho người dân, chứ không phải để thực hiện một chủ nghĩa viễn mơ nào đó hay thực hiện di chúc của một người đã chết mà sinh thời chỉ biết kêu gọi dân nhịn đói và liều chết cho … chủ nghiã.
Vào năm 2014, Liên Hiệp Quốc đã làm một bảng xếp hạng của 125 quốc gia trên thế giới theo một khái niệm mới gọi là “Bảng xếp hạng các Quốc Gia Tử Tế”. Sự xếp hạng này không căn cứ trên sự giầu có, sức mạnh quân sự của quốc gia hay mức thu nhập của người dân. Hai mươi mốt quốc gia đứng đầu đều là những nước dân chủ.
Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam xếp hạng thứ 124, nghĩa là áp chót, chỉ hơn quốc gia tả tơi Libya do nhà độc tài Gaddafi để lại.
Sáu trong số bẩy yếu tố đo lường mức độ tử tế đều và đôi khi chỉ gặp được trong xã hội dân chủ. Đó là  Đóng góp về khoa học & kỹ thuật, đóng góp về văn hóa, đóng góp cho  trật tự thế giới, bảo vệ môi trường sinh thái, đóng góp vào sự phồn vinh và bình đẳng trong xã hội, đóng góp về y tế & sức khỏe.
Về Khoa Học & Kỹ Thuật, VN xếp hạng 89/124. Tình trạng này nguyên do từ đâu ? Trong xã hội dân chủ, mục đích của chương trình giáo dục là nhằm nâng cao kiến thức của người dân (chứ không phải nhồi sọ đánh bóng chế độ), vì vậy mà dân mới có trình độ hiểu biết cao và  khả năng sáng tạo. Tỷ lệ số bằng sáng chế trên số dân đã ảnh hưởng nhiều lên sự sắp hạng về khoa học và công nghệ của quốc gia. Việt Nam hiện nay được xếp hạng thứ 89, một vị trí rất kém vì với dân số trên 90 Triệu mà hầu như chẳng có bằng phát minh nào cả ! Chỉ bằng lậu thì nhiều và chỉ ham mấy thứ phù phiếm nông cạn như đòn bánh tét dài nhất, ly cà phê, tô hủ tíu hay chai rượu  lớn nhất !
Trình độ trí tuệ của quốc gia cũng còn được đo lường bằng số du học sinh nước ngoài đến theo học, mà dân VN chỉ mong du học nước ngoài, chẳng dân ngoại quốc nào thèm đến xin học ngành khoa học ở VN.
Việt Nam phải có 1 xã hội dân chủ nhằm phục vụ người dân là chính thì mới phát triển được trí thông minh của dân tộc, dưới chế độ độc tài CS hiện nay con người VN đi ra nước ngoài chỉ làm những loại việc thấp kém nhất trong xã hội, đã thế, còn phạm phải nhiều hành vi gian xảo đáng xấu hổ.
Về Văn Hoá, VN thứ 76/124. Điểm số này căn cứ trên trình độ báo chí của quốc gia và khả năng xuất cảng sản phẩm và sinh hoạt văn hóa sáng tạo (Trong khi một số đông phụ nữ VN đi ra nước ngoài lại nổi tiếng vì làm loại công nghệ xưa nhất trái đất, hay may mắn hơn thì làm nội trợ cho giới đàn ông ế vợ ngoại quốc). So với vị trí thứ 89 về Khoa Học Kỹ Thuật, vị trí Văn Hoá được cao thêm vài nấc là vì VN xuất cảng được một số sản phẩm thủ công, chẳng lấy gì làm hãnh diện cho lắm.
Văn Hoá của CS chỉ nhằm nhồi nhét giáo điều và kiểm soát tư tưởng của người dân, VN cần một chế độ dân chủ để người dân lấy lại quyền tự do học hỏi, sáng tác và phát huy tư tưởng của chính mình.
Về đóng góp cho Hoà Bình và An Ninh thế giới, thứ hạng của VN hiện là 103/125. Vị trí khiêm tốn này chưa phải là yếu tố thôi thúc phải mau chóng dân chủ hóa, nhưng điều này không khỏi làm hồi tưởng lại lời tuyên bố lớn lối hồi nào của Chủ Tịch CSVN Nguyễn Minh Triết, rằng CSVN và Cuba (không được xếp hạng trong số 125 quốc gia) là 2 xứ đang canh giữ hoà bình cho thế giới.
Về đóng góp cho Trật Tự Thế Giới, VN thứ 123/125. Ở trong nước, nhìn vào nạn cướp giựt thô bạo và tai nạn giao thông tràn lan, trong khi trên phương diện quốc tế VN cũng là quốc gia có số dân tỵ nạn vô địch. Các vấn nạn này sẽ chỉ được cải thiện nếu nhiệm vụ hàng đầu của guồng máy nhà nước là lo cho phúc lợi và bảo vệ an toàn cho người dân. Công an của Việt cộng thì chỉ biết “còn Đảng còn mình” vì vậy mà VN được xếp hạng 123 trên số 125 trong lãnh vực có tên là “đóng góp cho trật tự thế giới” là điều không ngạc nhiên. Vậy thì VN phải có dân chủ là điều kiện để sự an toàn trong đời sống của người dân được bảo vệ và VN không còn là nguồn “mất trật tự” cho thế giới.
Về tình trạng Bảo vệ thiên nhiên thì tình trạng rừng bị phá hủy tàn hại (ngay cả cây xanh trong thành phố còn bị đốn ngã không thương tiếc) gây biết bao cảnh lụt lội chết người và khai thác boxit tại Tây Nguyên đều là những việc làm phá hoại môi trường sống. Tiền đi về đâu và mục tiêu là gì mọi người đã biết. Không quan tâm tới thiên nhiên thì cũng khó mà quan tâm tới con người. Đó là lý do khiến Sài Gòn và Hà Nội là 2 thành phố ô nhiễm nhất thế giới, không phải do kỹ nghệ mà do thái độ vô trách nhiệm của guồng máy công quyền, guồng máy này đã nhằm bảo vệ quyền lực nhiều hơn là bảo vệ môi trường. Hình ảnh hàng trăm ngàn cư dân phải đeo khẩu trang để di chuyển trong thành phố và chỉ cần vài trận mưa là đường lộ biến thành sông, nước cống và từ các nhà cầu tràn lan khắp nơi, đã khiến khả năng về bảo vệ môi trường của VN xếp hạng 123 trên 125.
Một chế độ dân chủ nhằm phục vụ người dân sẽ chỉ có thể hơn chế độ độc tài CS hiện nay.
Về trình độ thịnh vượng và công bằng trong đời sống người dân, VN hiện xếp hạng thứ 79. Ở trong nước, chỉ cần so sánh đời sống cơ cực của người nghèo tại VN, của hàng đoàn “dân oan” lếch thếch khắp đó đây và sự xa hoa của giới có tiền (đa số giới này làm gì mà thành giầu có là sự thật đau lòng không thể che dấu). Về phương diện quốc tế, thước đo mức nghèo khó của một quốc gia căn cứ trên khối lượng “xuất cảng lao động” của quốc gia đó. Chỉ tại các quốc gia suy mạt người dân mới phải tìm cách ra nước ngoài làm lao động để kiếm sống. Thế mà “xuất cảng lao động” lại là một quốc sách của nhà nước Vệt Nam hiện nay.


 
Sau cùng, Về phương diện Y Tế và sức khoẻ của người dân, tình trạng từ 2 tới 3 bệnh nhân nằm chung 1 giường trong nhà thương, thân nhân la liệt ngoài sân và hành lang để chăm sóc cho người đang “nằm viện”, rồi các tai nạn về sử dụng và bảo trì vaccin đã đưa VN vào vị trí 111/125 của bảng xếp hạng.
Một xã hội dân chủ không phải là liều thuốc mầu nhiệm cho các vấn nạn xã hội , nhưng đó là khởi điểm cần thiết để cải thiện tình trạng nheo nhóc và bất công trong xã hội và vấn đề Y Tế và Sức Khoẻ của người dân VN ngày nay.
Sau đây là bảng xếp hạng mười Quốc Gia Tử Tế từ 1 tới 12 gồm có :



Và các quốc gia đứng hạng chót:

 
Để kết luận, lý do của tình trạng tệ hại của xã hội VN ngày nay là do hậu quả kéo dài của một chế độ nhằm phục vụ cho một thành phần độc quyền có tên là Đảng Cộng Sản Việt Nam, một chế độ “Đảng chủ”, cần phải thay thế chế độ này bằng chế độ Dân chủ mọi người trong xã hội đều có cơ hội đồng đều để thăng tiến và nhiệm vụ đầu tiên của guồng máy nhà nước là bảo vệ và mưu tìm phúc lợi cho người dân.
Chỉ trong chế độ dân chủ mới có sự bảo đảm là các viên chức chính quyền phải thực sự là những nhân viên phục vụ dân chúng, vì dân mới thực sự là chủ và người dân có điều kiện thay đổi những nhân viên nhà nước bất tài hay thiếu đạo đức, kể từ cấp lãnh đạo cao cấp nhất...
Dân chủ là một chế độ trong đó người dân lo cho vận mệnh của chính mình.

Hoàng Cơ Định
 

1 nhận xét:

  1. Vì một Quốc Gia Cường Thịnh.
    Việt Nam phải thay đổi.
    Từ độc tài cộng sản đến Dân Chủ Tự Do.
    Canh Tân - Con Người - Xã Hội - Môi Trường.

    Trả lờiXóa