Bài Học số 1
Trong gần một thế kỷ qua, dân tộc Việt Nam đã bị cuốn hút vào nhiều mục tiêu tranh đấu để rồi đi từ thất vọng này qua thất bại khác.
Trong gần một thế kỷ qua, dân tộc Việt Nam đã bị cuốn hút vào nhiều mục tiêu tranh đấu để rồi đi từ thất vọng này qua thất bại khác.
Vào đầu Thế Kỷ 20, dưới ách
đô hộ của thực dân Pháp, độc lập đã trở thành giấc mơ chung của Dân Tộc. Từ
Phong Trào Đông Du của Phan Bội Châu tới Việt Nam Quốc Dân Đảng của Nguyễn Thái
Học ước nguyện của người dân VN là làm sao thoát ách nô lệ của ngoại bang… Năm
1945 đã đem lại đổi thay lớn cho nước ta, Pháp đã bị Nhật đánh đổ rồi Nhật đầu
hàng Đồng Minh và Việt Nam
đã có được độc lập. Nhưng giấc mơ Độc Lập đã nhanh chóng biến thành ác mộng khi
đảng CSVN nắm được chính quyền, đã coi mục tiêu độc quyền thống trị của họ còn
lớn hơn độc lập quốc gia, vì vậy mà biết bao người Việt yêu nước trong các tổ
chức đoàn thể khác đã bị cộng sản VN, hồi đó gọi là Việt Minh, thanh toán.
Cơn ác mộng Việt Minh không
phải chỉ ngừng lại ở nạn “Việt Nam độc lập với Việt Minh độc quyền lãnh đạo” mà
còn bị bầm dập trong tai họa đấu tranh giai cấp, tập thể sản xuất rồi cuộc chiến
gọi là “Chống Mỹ Cứu Nước, Giải Phóng Miền Nam”. Hàng triệu người Việt đã bị thiệt
mạng, đất nước suy kiệt … Để rồi người đi giải phóng thấy mình bị lừa và người được
giải phóng đổ xô ra biển, băng rừng để thoát khỏi ách độc tài bản xứ.
Như vậy sau ảo ảnh đấu tranh
Dành Độc Lập, đấu tranh “Xây Dựng Xã Hội Chủ Nghĩa” rồi kinh tế thị trường theo
định hướng xã hội chủ nghĩa tiếp theo đó, đã không phải chỉ là bánh vẽ mà còn là trò lừa đảo
do sự cấu kết giữa độc tài cộng sản quốc tế và tập đoàn độc tài cộng sản bản xứ.
Trong 21 năm, từ 1954 tới
1975, một nửa dân tộc Việt Nam đã làm quen với ý niệm “Tranh Đấu bảo vệ Tự Do”,
đây là một ý niệm đúng nhưng không đầy đủ. Việt Nam Cộng Hoà tại Miền Nam Việt
Nam trong giai đoạn phôi thai đã phải đối đầu với thủ đoạn hiểm độc của Cộng Sản
Quốc Tế và Cộng Sản Bắc Việt nên đã không tồn tại được như Nam Hàn, Tây Đức và Đài
Loan và hoàn toàn bị thống trị bởi đảng Cộng Sản Việt Nam vào năm 1975.
Dân tộc Việt Nam đã là nạn
nhân của Cộng Sản, vì vậy mà “Chống Cộng” đã trở thành một phản ứng tất nhiên,
nhất là đối với những ai đã thoát khỏi gông cùm cộng sản. Tuy nhiên, “Chống Cộng”
cũng như “Tranh Đấu bảo vệ Tự Do” chỉ là những ý niệm đúng nhưng không đầy đủ,
nhất là thái độ chống cộng dễ bị biến chất để tạo ra những hiện tượng “độc quyền
chống cộng” hay chỉ là “đơn thuần không ưa cộng sản” chứ không phải chống lại sự
thống trị của cộng sản tại Việt Nam hay xây dựng một xã hội Việt Nam không cộng
sản hạnh phúc và phát triển.
Ngày nay, để tìm ra mục tiêu
hoạt động và tranh đấu cho người Việt Nam, chúng ta chỉ việc làm một sự quan sát
và lựa chọn đơn giản, xem trên thế giới tại những nơi nào con người sống hạnh
phúc, có điều kiện thăng tiến đồng đều, đó là tại các quốc gia có thể chế Dân
Chủ.
Như vậy “Thực Hiện Dân
Chủ phải là mục tiêu hàng đầu cho cuộc tranh đấu của chúng ta”.
Trong chế độ Dân Chủ, quyền
làm chủ Đất Nước là của người Dân, của cả khối quần chúng, không phải là của một
dòng Họ, một Giai Cấp hay một Đảng.
Đã là cả một khối quần chúng
thì chắc chắn không thể có cùng một cách suy nghĩ, một ý kiến, vậy thì khối quần
chúng đó điều hành quốc gia ra làm sao ? Và các cá nhân trong khối quần chúng đó
cần có tương quan với nhau như thế nào?
Ngược lại, Nhà Nước sẽ có
quyền và bổn phận ra sao đối với người dân?
Ngoài Nhà Nước và các cá thể
dân chúng, người dân tất nhiên có quyền hợp tác với nhau trong các Tổ Chức Phi
Chính Phủ, vai trò của các tổ chức phi chính phủ này sẽ như thế nào trong một xã
hội dân chủ ?
Vì Dân chủ không phải là một
ý niệm mới mẻ nhưng từ ý niệm để tiến tới nếp sống dân chủ trong quần chúng và điều
hành dân chủ của quốc gia đòi hỏi một quá trình và nỗ lực học tập để trở thành
nếp sống.
Học tập dân chủ là một nhu
cầu, không phải chỉ là học tập những nguyên tắc mà còn phải trải nghiệm trong đời
sống. Nhìn vào các quốc gia dân chủ hiện nay, Họ đã đạt được thành quả này qua
nhiều thế hệ. May mắn cho chúng ta là sống trong kỷ nguyên Internet, chúng ta
có thể thu ngắn khoảng cách thời gian như Thuyền buồm và di chuyển trên lưng ngựa
đã được thay bằng xe lửa, và xe lửa thay bằng máy bay đã thu ngắn khoảng cách
không gian.
Đó là lý do chúng ta có chương
trình HOCTAPDANCHUONLINE và chúng ta sẽ cùng chung sức để tạo thành quả tối đa
trong 1 thời gian ngắn nhất.
Hoàng Cơ Định
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét